17/11/2025 12:08:04

Người gieo mầm sáng tạo từ những điều giản dị

Trong hành trình gần 22 năm gắn bó với nghề giáo, cô Nguyễn Đỗ Thư Hương, Giảng viên môn Thiết kế đồ họa, Trưởng bộ môn Cơ sở ngành, Trường Cao đẳng CNTT TP.HCM (ITC) đã trở thành người lặng lẽ thắp sáng đam mê sáng tạo cho biết bao thế hệ sinh viên. Không ồn ào, không phô diễn, cô chọn cách đồng hành nhẹ nhàng mà bền bỉ, gieo vào mỗi học trò niềm tin rằng chỉ cần cố gắng, điều tưởng như khó nhất cũng có thể trở nên đẹp đẽ.

Cơ duyên đến nghề và hành trình gắn bó bền bỉ

Nhớ lại những ngày đầu ngành thiết kế đồ họa mới được thành lập, cô Hương kể rằng giảng viên thời điểm ấy được tự chọn chuyên ngành để giảng dạy. Lựa chọn của cô khi đó hoàn toàn tự nhiên, thậm chí có phần ngẫu hứng. Thế nhưng, thật đặc biệt khi chính sự ngẫu nhiên ấy đã mở ra hành trình gắn bó dài lâu từ khóa 15 đến hôm nay.

Cô Nguyễn Đỗ Thư Hương người gieo mầm sáng tạo thầm lặng của ITC.

“Không nghĩ là mình đi lâu như vậy,” cô cười hiền. Nhưng rồi cô nói thêm, điều giữ chân cô không phải danh vị hay công việc ổn định, mà là niềm vui khi thấy sinh viên trưởng thành từng ngày.

Trong môi trường cao đẳng nơi sinh viên đến từ nhiều nền tảng khác nhau cô chọn cách bắt đầu bằng những câu chuyện gần gũi từ chính lớp học của mình. Như câu hỏi sinh viên nào cũng trăn trở: “Học thiết kế đồ họa có cần vẽ tay đẹp không?”

Cô kể về những bạn có năng khiếu thiên bẩm nhưng thiếu rèn luyện, và cả những bạn tưởng bình thường nhưng nhờ chăm chỉ lại tỏa sáng. Có sinh viên chỉ sau một tháng thực tập đã được giữ lại làm việc chính thức dù chưa có bằng tốt nghiệp.

“Không có gì là khó, chỉ cần chịu khó và đam mê.” Lời nhắn ấy, suốt bao năm, vẫn là kim chỉ nam cô gửi đến từng thế hệ học trò.

“Cầm tay chỉ việc” sự kiên nhẫn của một trái tim yêu nghề

Không nhiều giảng viên chọn phương pháp chia nhỏ bài học, dạy từng bước một để sinh viên dễ nắm bắt. Nhưng cô Hương chọn cách làm tỉ mỉ ấy, bởi cô hiểu nền tảng cơ bản chính là điều tạo nên bước tiến lâu dài. “Tôi muốn các em thấy bài học dễ trước. Khi thấy dễ, các em mới dám làm, dám thử và dám sáng tạo.” cô Hương nói.

“Cầm tay chỉ việc” phong cách giảng dạy kiên nhẫn và tỉ mỉ đã gắn với cô suốt gần 22 năm.

Bởi vậy, mỗi tiết học như một hành trình chậm rãi nhưng ấm áp: từng bước nhỏ, chắc chắn, không áp lực mà vẫn hiệu quả. Kiến thức đi vào sinh viên một cách tự nhiên, nhẹ nhàng mà sâu bền.

Triết lý giáo dục của cô thể hiện rõ nhất trong câu nói quen thuộc của mỗi khóa học: “Không hiểu thì hỏi. Đó là quyền của các bạn.”

Không trách khi sinh viên trả lời sai, không nặng nề khi các em chậm hiểu, cô tin lớp học chỉ thực sự có ý nghĩa khi người học dám nói “con chưa hiểu”. Chính sự bao dung ấy khiến tiết học trở thành hành trình đồng hành không phải cuộc đánh giá.

Có những tin nhắn từ sinh viên sau khi ra trường khiến cô xúc động đến lặng người. Một bạn từng muốn bỏ cuộc giữa chừng, nhờ lời động viên của cô trong môn Đồ án chuyên ngành mà kiên trì học tiếp và nay đang làm đúng nghề. “Lúc đọc tin đó, tôi hạnh phúc đến mức chỉ muốn tiếp tục đứng lớp mãi,” cô chia sẻ.

Người thắp lửa trong thời đại mới

Trong hàng nghìn sinh viên đã đi qua cuộc đời nghề giáo của mình, cô Hương vẫn nhớ rõ từng gương mặt, từng cái tên. Và với cô, sự trưởng thành của sinh viên luôn là món quà bất ngờ đẹp nhất.

Như câu chuyện của Lê Huỳnh Chí Tâm, một sinh viên ban đầu khá mờ nhạt, nhưng càng về sau càng tiến bộ rõ rệt. Các thiết kế của Tâm ngày càng sắc nét, chuyên nghiệp. Chỉ một tháng thực tập, Tâm được doanh nghiệp đề nghị giữ lại làm việc. Một bước ngoặt vừa bất ngờ vừa đầy tự hào không chỉ với Tâm, mà với cả người thầy đã âm thầm đồng hành phía sau.

Bài giảng của cô Hương luôn là hành trình “dễ trước, khó sau”, giúp sinh viên tự tin sáng tạo.

Dạy nghề sáng tạo trong bối cảnh hiện nay không dễ: sinh viên năng động, tiếp cận công nghệ tốt hơn, nhưng cũng dễ xao nhãng, dễ học đối phó. Thế nhưng, cô Hương chọn cách tạo môi trường an toàn để các bạn được thử, sai và lớn lên từ đó.

Từ những bài tập nhỏ, như thiết kế hộp bánh rồi mở rộng sang hộp kẹo theo ý tưởng tự do, cô khuyến khích sinh viên tự tạo ra “sản phẩm đầu tay” của mình. Dù còn vụng về, đó chính là nền móng đầu tiên để người trẻ nhận ra khả năng sáng tạo của bản thân.

Gần 40 năm đứng lớp có thể khiến nhiều người mệt mỏi, nhưng với cô Nguyễn Đỗ Thư Hương, mỗi khóa sinh viên tốt nghiệp lại là một nguồn năng lượng mới.

Cô không ồn ào. Không phô trương. Không tự nhận mình đặc biệt. Nhưng chính sự lặng lẽ, nhẫn nại và tận tâm ấy đã âm thầm định hình tương lai của biết bao thế hệ học trò.

Ngày 20/11, giữa muôn vàn lời tri ân, hình ảnh cô người gieo mầm sáng tạo từ những điều giản dị như một lời nhắc ấm áp rằng, một người thầy không chỉ trao kiến thức, mà còn gieo yêu thương, niềm tin và cả những ước mơ mà học trò sẽ mang theo suốt cuộc đời./.

Thanh Quang