Vấn đề người lang thang, cơ nhỡ tại các thành phố lớn nói chung và Hà Nội nói riêng luôn là một vấn đề nóng bỏng, liên quan mật thiết đến công tác an sinh xã hội và sự phát triển bền vững của đô thị.
Trong những năm gần đây, thành phố Hà Nội đã có nhiều nỗ lực trong công tác quản lý, chăm sóc và tập trung người lang thang. Tuy nhiên, tình trạng này vẫn chưa thể giải quyết triệt để và còn rất nhiều khó khăn, thách thức cần phải vượt qua.
Theo báo cáo của Trung tâm công tác xã hội và Quỹ Bảo trợ trẻ em thành phố, trong năm 2025, tình trạng người lang thang tại Hà Nội vẫn diễn ra phổ biến, nhất là tại các khu vực trung tâm thành phố như khu vực Hoàn Kiếm, Ba Đình, Hai Bà Trưng. Các địa điểm như công viên, bến xe, khu vực quanh các tòa nhà lớn, hay các ga tàu điện ngầm, là những nơi mà người lang thang thường xuyên xuất hiện.
Riêng trong 10 tháng đầu năm 2025, số lượng người lang thang được phát hiện và đưa vào các cơ sở bảo trợ xã hội có giảm so với những năm trước, nhưng vẫn còn rất nhiều trường hợp chưa được đưa vào quản lý. Một số người lang thang vẫn tiếp tục sống trên các vỉa hè, trong các khu vực công cộng mà không có nơi cư trú ổn định.

Người lang thang xin ăn, xin tiền trên đường phố Hà Nội
Thành phố Hà Nội đã triển khai nhiều chương trình và biện pháp để giải quyết vấn đề người lang thang. Một trong những chính sách quan trọng là việc cung cấp các dịch vụ chăm sóc tại các Trung tâm bảo trợ xã hội. Thành phố đã thiết lập một số trung tâm tiếp nhận và chăm sóc người lang thang như Trung tâm công tác xã hội và Quỹ bảo trợ trẻ em, các cơ sở lưu trú, chăm sóc cho những đối tượng này. Bên cạnh việc bảo trợ cơ sở vật chất, các trung tâm này còn cung cấp các dịch vụ y tế, tâm lý, học nghề và hỗ trợ tìm việc làm cho người lang thang. Mục tiêu là giúp họ tái hòa nhập cộng đồng, giảm thiểu tình trạng lang thang và sống phụ thuộc vào xã hội.
Ngoài các trung tâm, thành phố Hà Nội còn tăng cường các hoạt động tuyên truyền, vận động nhằm nâng cao nhận thức cộng đồng về vấn đề này. Các lực lượng chức năng như công an, bảo vệ dân phố cũng được huy động để giám sát, hỗ trợ và phát hiện sớm các đối tượng lang thang.
Mặc dù Hà Nội đã có nhiều cố gắng trong việc chăm sóc và tập trung người lang thang, nhưng công tác này vẫn đối mặt với không ít khó khăn. Một trong những khó khăn lớn nhất là việc xác định chính xác những người thực sự có hoàn cảnh khó khăn và cần được hỗ trợ. Nhiều người lang thang không đăng ký thường trú tại Hà Nội, có thể đến từ các tỉnh khác hoặc là những người mắc bệnh tâm thần, khó khăn trong việc liên lạc hay tiếp nhận sự trợ giúp.
Việc đưa người lang thang vào các cơ sở bảo trợ xã hội chưa đủ để giúp họ hoàn toàn tái hòa nhập với cộng đồng. Sau thời gian sống trong môi trường bảo trợ, nhiều người không có nghề nghiệp, không có kỹ năng sống cơ bản, và thiếu sự hỗ trợ từ gia đình. Điều này dẫn đến tình trạng tái lang thang sau khi được giải quyết lần đầu. Mặc dù có nhiều chương trình hỗ trợ nhưng nguồn lực tài chính, nhân lực để triển khai công tác này còn hạn chế. Các cơ sở bảo trợ xã hội thiếu thốn về cơ sở vật chất, số lượng giường nằm hạn chế, trong khi số lượng người lang thang có xu hướng gia tăng vào mùa đông, khi thời tiết khắc nghiệt.

Các chương trình hiện tại chủ yếu tập trung vào việc đưa người lang thang vào cơ sở bảo trợ xã hội hoặc tìm cách tạm thời giải quyết tình trạng sống ngoài đường. Tuy nhiên, thiếu các chính sách hỗ trợ lâu dài để người lang thang có thể duy trì cuộc sống ổn định sau khi ra khỏi các cơ sở bảo trợ xã hội.
Để cải thiện tình trạng người lang thang tại Hà Nội, cần có một số giải pháp đồng bộ, bao gồm: Tăng cường công tác tuyên truyền và nâng cao nhận thức cộng đồng. Các chương trình tuyên truyền cần được đẩy mạnh để cộng đồng nhận thức rõ hơn về quyền lợi và nghĩa vụ đối với những người lang thang, từ đó hỗ trợ chính quyền trong việc phát hiện và giúp đỡ đối tượng này.
Mở rộng và nâng cao chất lượng các cơ sở bảo trợ xã hội. Thành phố cần có các kế hoạch dài hạn nhằm cải thiện cơ sở vật chất, tăng cường nhân lực cho các trung tâm bảo trợ xã hội. Đồng thời, cần phát triển các chương trình đào tạo nghề, hỗ trợ tìm kiếm việc làm cho người lang thang.
Xây dựng chính sách hỗ trợ tái hòa nhập cộng đồng lâu dài. Cần thiết lập các chính sách dài hạn như hỗ trợ tìm kiếm việc làm, hỗ trợ thuê nhà, giúp người lang thang có thể ổn định cuộc sống sau khi được chăm sóc tại các cơ sở bảo trợ xã hội.
Hợp tác với các tổ chức phi chính phủ và cộng đồng. Sự phối hợp giữa các tổ chức xã hội, các tổ chức phi chính phủ và cộng đồng là rất quan trọng trong việc giải quyết vấn đề người lang thang. Các tổ chức này có thể hỗ trợ trong việc cung cấp tài chính, nhu yếu phẩm, và các dịch vụ y tế cần thiết.
Công tác chăm sóc, tập trung người lang thang tại Hà Nội đã có những bước tiến đáng kể, nhưng vẫn còn rất nhiều vấn đề cần được giải quyết. Để tình trạng này được cải thiện, thành phố cần triển khai các giải pháp đồng bộ, kết hợp giữa các cơ quan chức năng và cộng đồng. Đồng thời, cần tạo ra một hệ thống hỗ trợ lâu dài, giúp người lang thang có thể tái hòa nhập cộng đồng và sống ổn định, đóng góp vào sự phát triển của xã hội.
Nam Khánh
Hotline: 